Đúng một năm trước, thứ sáu 13/11/2015, Paris đã bị khủng bố, tước đi 132 mạng sống. Chiến tranh, bạo lực vẫn đang phủ bóng mọi nơi trên thế giới này. Có những thành phố mà cái chết đã trở nên quen thuộc và thành một phần của cuộc sống như Mosul (Iraq) hay Aleppo (Syria),… đến mức độ không còn đủ nước mắt để gây nên xúc cảm. Tuy nhiên, những tai họa giáng xuống Paris hay New York lại luôn tạo nên lòng trắc ẩn. Liệu có công bằng lắm không? Tưởng niệm một năm ngày Paris bị khủng bố, bài viết từ một năm trước được đăng lại PARIS, THỨ SÁU 13 Đúng 15 năm trước, tôi đã có dịp đến Paris. Từ xứ nhiệt đới xa xôi đến Liège, một tỉnh lẻ châu Âu, để học rồi đến Paris dạo chơi trong vòng một tuần thì tôi cũng giống như một anh nhà quê bước vào chốn phồn hoa đô hội vậy. Từ dạo bé, Paris trong tôi là một Paris của tháp Eiffel, nhà thờ Notre-Dame de Paris, bảo tàng Louvre hay Arc de Triomphe…mà tôi đã đọc từ trong sách vở, từ phim ảnh. Paris cũng là của Victor Hugo với “Thằng gù ở nhà thờ Đức Bà...