CON NGƯỜI SINH RA ĐỂ SỐNG – CHỨ KHÔNG PHẢI CHUẨN BỊ SỐNG

Đó là câu nói của Boris Pasternak, khôi nguyên Nobel Văn chương 1958. Thế nhưng vì những ước vọng xa vời mà nhiều thế hệ trên đất nước này vẫn chỉ phải chuẩn bị sống. Tuy nhiên, lại có những con người đang sống hả hê. Với tất cả sức mạnh và cả sự trơ trẽn, họ dành lấy quyền được đang sống.

Những người ngàn năm nuôi dưỡng đất nước, họ ý thức rõ thân phận nhỏ nhoi của mình khi biển đã chết và khi đất đã không còn. Thế nhưng, họ không bao giờ thấp hèn.

Sự thấp hèn chỉ dành cho những ai đang sống mà không ý thức được thân phận thấp hèn của chính mình.

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

NHỮNG CON ĐƯỜNG THỦ ĐỨC XƯA

1,618: CON SỐ HUYỀN DIỆU

27/01 – NGÀY GIỖ PHẠM DUY

THỦ ĐỨC VÀ TRƯỜNG SƯ PHẠM KỸ THUẬT - NHỮNG NGÀY XƯA

MỘT THOÁNG NHA TRANG

NẮNG THÁNG TƯ

SÀI GÒN – KHI CHIỀU ĐÃ TẮT MÀ ĐÊM CHƯA VỀ

TÙY BÚT BÊN CHÙA THIÊN MỤ

DÁNG CAO NGUYÊN