MÙI HƯƠNG TRẦM
Mỗi khi trời trở lạnh, người ta thường nhớ về một ngày dịu nắng. Mấy ngày đầu xuân đã trôi qua mau, trả lại cho nơi đây nỗi lo toan thường ngày. Sài Gòn đa dạng, muôn mặt con người. Bóng tối và ánh sáng đan quyện vào nhau tạo nên một sắc màu tương phản, giống như sự hóa thân của thần Shiva, biến hóa hình tướng vào trong mọi cảnh giới. Ngay bên dưới ánh đèn rực sáng tô điểm cho thành phố khi đêm về là những khoảng vắng buồn tênh, những góc tối thầm lặng trong mỗi con người. Vào mùa hoa mai nở, sắc vàng vương đến mọi nơi. Thương thay những đóa hoa tươi thắm. Chúng buộc phải khoe sắc vào đúng lúc xuân sang, mang danh lộc đến cho người đời. Thật khó để định giá một nhánh mai. Có khi, chỉ vì một khuyết tật nào đó mà giá lên vài tỷ. Trong khi đó, một nhánh mai khác, rực rỡ vô vàn, lại có thể bị vùi dưới mương sâu ngay vào đêm giáp tết. Mỗi cành mai, một số phận. Sao kiếp hoa mai lại giống như kiếp con người đến vậy? Trong phút giây thiêng liêng chờ đón giao thừa, từ nén nhang được thắp lên, ...