Bài đăng

Đang hiển thị bài đăng từ Tháng 10, 2016

NGẪU NHIÊN TẠO SỰ SỐNG

Hình ảnh
Từ Big Bang, 13,7 tỉ năm trước, đến nay có triệu tỉ tỉ cái ngẫu nhiên đã xảy ra để hình thành sự sống của con người như thế này mà nếu chỉ thiếu duy nhất một trong số triệu tỉ tỉ sự kiện đó thì sự sống đã không thể xuất hiện hoặc đã diễn biến theo một hướng khác. Dường như triệu tỉ tỉ cái ngẫu nhiên đó xảy ra chỉ nhằm mục đích tạo nên con người. Một xác suất vô cùng bé đến nỗi một nhà thiên văn đã nói: “Nếu cho vũ trụ tái hiện lại từ đầu thì không thể xuất hiện Trái Đất lẫn con người như hiện nay”. Chỉ riêng trong đại Hiện Sinh này (540 triệu năm trước đến nay) đã có 5 lần tuyệt chủng lớn đã xảy ra trên Trái Đất: 1 – 440 triệu năm trước 2 – 360 triệu năm trước 3 – 270 triệu năm trước (khủng khiếp nhất) 4 – 200 triệu năm trước 5 – 65 triệu năm trước Mỗi lần tuyệt chủng như vậy thì từ 70% đến 95% cá thể bị tiêu diệt hoàn toàn. Một điều kỳ lạ là chỉ một số ít cá thể còn sống sót, thích nghi được và tiến hóa theo chiều hướng thông minh hơn rồi thành “người”! Chẳng hạn, khủng...

VẦNG TRĂNG KHUYẾT

Vầng trăng khuyết bóng lại treo mình trên nền trời đen thẳm. Trăng hạ huyền mờ nhạt vừa chầm chậm nhô lên cao một cách lạc lõng trong buổi đêm muộn này trông giống cái dáng dấp của một gã hành khất co ro nơi xó xỉnh vào cuối phiên chợ chiều. Trăng bơ vơ, nằm vắt vẻo chơi vơi nơi chốn mông quạnh trời không. Ánh trăng mờ tỏ, bi thương ẩn mình trong mưa đêm nhè nhẹ. Ánh trăng không còn đủ uy lực như ngày nào, không thể bay xa, bị vướng lại bởi những tàng mây. Chỉ có ngọn đèn đường đầu ngõ phá tan cái bóng tối tĩnh lặng giữa đêm khuya như đang cố thách thức đêm đen, soi rọi những hạt nhỏ lất phất rơi xuống. Đêm nay, người ta tiếc nuối một ánh trăng cũng như đời người vẫn còn mòn mỏi vì một nguyện ước nhiệm màu. Đã có biết bao mùa mưa đã trôi qua cuộc đời tôi. Mỗi mùa mưa đều để lại nỗi niềm xao xuyến, có khi tuyệt đẹp tựa như những vần thơ tình lả lướt và cũng có khi buồn tê tái như một thoáng u mê. Mùa mưa năm nay là những cơn mưa tầm tả không biết đến thời gian tạo nên những tháng ...

HOÀI NIỆM

Dẫu sao, trong những ngày này, chúng ta nên hướng về miền Trung đang gặp nạn trong dòng nước lũ do xả lũ từ các nhà máy thủy điện, do mưa bão cũng như do sự nhiễm độc từ biển. Nên dành sự quan tâm để chia sẻ đau thương và hãy hành động tốt nhất có thể. Tuy nhiên, hôm nay, đưa lại bài viết đã tròn một năm để tưởng niệm một năm ngày mất (19/10) của Alan Phan, Phan Việt Ái (1945 - 2015). Ông nguyên là giảng viên trường Kỹ thuật Phú Thọ Sài Gòn và sau 1975 sang định cư Mỹ. Từ 1975 đến 2015, ông đã nhiều lần về Việt Nam và có những bài nói chuyện thú vị với sinh viên tại các trường đại học Việt Nam. ----------------------------------------------------------------------------------------- Chiều chưa đi màn đêm rơi xuống Đâu đấy buông lững lờ tiếng chuông Đôi cánh chim bâng khuâng rã rời Cùng mây xám về ngang lưng trời (Đêm Đông – Nguyễn Văn Thương) Tôi không biết đã nghe bài hát Đêm Đông bao lần rồi. Thế nhưng, có một lần từ thuở bé, bài hát tự dưng làm lòng tôi xao xuyến lạ. Đó...

NHỮNG NGÀY BÃO GIÔNG

Em hỏi anh Bao giờ qua giông tố? Lối em về Đất lại trổ hoa thơm? Đất nước mình sao lại lắm đau thương? Biển cạn dòng và đất hóa đại dương Con nước lũ cuốn trôi nỗi yêu đương Thôi, về đi! Còn ai đợi, có ai chờ Viễn khách chơi vơi trong thác đổ mưa rền Quê hương mình bỗng chốc hóa tang thương Em muốn tin Ngày mai thôi giông bão Để chiều tơ rung giấc mộng duyên đầu Ngày nên thơ trong gió thoảng mộng mơ Có hoa vàng Nở trên bước em qua...

A moment of music

Hình ảnh
STÄNDCHEN - SERENADE Franz Peter Schubert (1797 –1828)