NHỮNG NGÀY BÃO GIÔNG
Em hỏi anh
Bao giờ qua giông tố?
Lối em về
Đất lại trổ hoa thơm?
Đất nước mình sao lại lắm đau thương?
Biển cạn dòng và đất hóa đại dương
Con nước lũ cuốn trôi nỗi yêu đương
Thôi, về đi! Còn ai đợi, có ai chờ
Viễn khách chơi vơi trong thác đổ mưa rền
Quê hương mình bỗng chốc hóa tang thương
Quê hương mình bỗng chốc hóa tang thương
Em muốn tin
Ngày mai thôi giông
bão
Để chiều tơ rung giấc
mộng duyên đầu
Ngày nên thơ trong
gió thoảng mộng mơ
Có hoa vàng
Nở trên bước em qua...
Nhận xét
Đăng nhận xét