TỪ MIỀN TRUNG TRỞ VỀ

Cái nóng Sài Gòn, khi đang bước vào mùa khô, giống như người bạn xưa đứng đợi từ lâu, bỗng ôm chầm lấy tôi ngay vừa lúc bước xuống máy bay. Cái nóng bỏng dịu êm, thân quen khiến người đi xa luôn phải nhớ về, khác hẳn cái rét buốt căm căm từ miền trung mấy ngày qua. Hai ngày Đà Nẵng đầy mây, trong màn mưa bụi màu xám, tôi cảm thấy chơi vơi giữa nhịp sống êm ả của thành phố. Khen ai khéo chọn các gam màu vừa phải cho ánh đèn đêm, không quá sặc sỡ, không quá rực rỡ, tạo nên một không gian hài hòa các sắc màu mỗi khi đêm về. Chiếc Cầu Rồng tỏa sáng, uốn lượn bay cao giữa màn đêm tĩnh mịch trên sông Hàn. Màu sắc thay đổi liên tục với tông màu dịu mắt khiến cho cả chiếc cầu lẫn rồng cùng hòa quyện vào đêm tối như đang nhẹ nhàng bay lướt qua sông. Tiếc là dưới bàn tay chỉnh sửa photoshop, các tay nhiếp ảnh không chuyên cố tạo vẻ rực rỡ cho rồng mà quên đi tiêu điểm của chiếc cầu trong các tấm ảnh tìm được trên mạng. Người ta có thể làm thơ khi dạo bước quanh các con phố trung tâm Đà N...