KHI MÙA ĐÔNG ĐẾN
Một khi phải nói lời chia xa với những đêm mưa thì cũng là lúc những ngày cuối năm đang kéo về. Sài Gòn không vồn vã khi mùa đông tới, không rét mướt, không tiếng thở than. Vẫn là những tia nắng ấm chiếu xuống phố phường, rọi sáng những giọt lệ, còn đọng lại trên khuôn mặt con người. Sài Gòn êm ả và bình thản tiễn biệt dòng thời gian. Sài Gòn vẫn đơn sơ, mộc mạc suốt bốn mùa trong năm. Chỉ có làn gió nhẹ khô hanh và màn đêm buông xuống sớm hơn là báo hiệu tiết trời đổi thay. Ánh nắng chói chang buổi ban trưa đã nhạt màu, đêm tối dần len lõi vào ngày tháng. “Chiều chưa đi, màn đêm rơi xuống” là một ca từ của bài hát Đêm Đông mà suốt 80 năm qua vẫn mãi làm thổn thức những trái tim cô quạnh. Mười tám năm trước, vào mùa này, một mình giữa Liège buốt giá, nhìn thành phố đã lên đèn khi chiều chưa kịp đến mà cứ muốn với tay lên thật cao, cố kéo về một chút ánh sáng để sưởi ấm đêm đông. Chiều chưa đi, màn đêm rơi xuống Đâu đấy buông lững lờ tiếng chuông Đôi cánh chim bâng khuâng rã rời ...