Bài đăng

Đang hiển thị bài đăng từ Tháng 8, 2022

HOÀI NIỆM VỀ TRƯỜNG SƯ PHẠM KỸ THUẬT

Một lối đi nhỏ nằm dọc bên khu A dẫn từ phòng làm việc đến lớp học đã trở nên thân thiết sau nhiều năm qua lại. Đoạn đường thẳng tắp, không dài nhưng đủ để lưu lại những kỷ niệm khó phai với lớp lớp ngày tháng đan xen giống như những vòng đời được chồng lên nhau. Cây hoa sữa, cái miếu “trơ gan cùng tuế nguyệt” trông như hòn vọng phu hóa đá đứng đợi không biết tự bao giờ. Bên cạnh đó là những băng ghế đá học trò, chỉ được mang đến sau này, khiến cho lối đi thêm phần tươi mới.   Như một cánh hoa pensée đã phai màu được ép cẩn thận trong trang thơ quyển vở học trò, những khuôn mặt thân thương từ những năm xưa vẫn còn đó, quanh quẩn nơi này, ngang qua lối nhỏ hoặc bất cứ nơi nào. Trước mắt tôi, trong tầm nhìn của tôi, luôn luôn là bóng dáng xuân thì, mãi mãi tuổi 20. Thời gian dường như dừng lại cho dù ngày tháng đã phôi pha khiến cho tôi phải tự hỏi lòng mình: “Tuổi tôi là mấy?”. Nhớ đến mấy câu thơ của Quang Dũng: Em mãi là hai mươi tuổi Ta mãi là mùa xuân xưa. Hãy nhìn ngắm cỏ lá đa...

BỨC TRANH CỦA TÔI

Nghề nghiệp đã cho tôi một khoảng thời gian thư thả để có thể dạo chơi mọi nơi. Trong những ngày hè, tôi như được bước ra khỏi cái gò bó từ khuôn mẫu đạo đức nơi các trường học hoặc thoát được ra bên ngoài cái dáng trịch thượng của một gã trí thức đang ra vẻ khả kính. Thế nên, tôi có đủ thời gian để tìm đến với những cuộc đời bình dị, vẫn đang vất vả lo toan. Từ trong những nơi đó, tôi có thể học hỏi và chiêm nghiệm cuộc sống, vốn nhiều khắc khoải, đầy ấp niềm vui và nỗi buồn bên nhau.   Trong khi đó, những người bạn đồng nghiệp của tôi, những người làm “quản lý”, đang tạo dáng đạo mạo, ngồi nghiêm chỉnh trong phòng máy lạnh để làm việc. Không biết họ đang căng thẳng tính toán những điều gì mà sao chuyện thế sự, chuyện trường lớp, vẫn chưa đến hồi khởi sắc. Giá như giữa tôi và họ được hoán đổi vị trí cho nhau thì, có lẽ, mọi người, mọi thứ, đã trở nên tốt đẹp hơn biết bao nhiêu! Thật vậy, có những chuyện tưởng như không thể tin được nhưng đã tạo ra điều kỳ diệu như chuyện của một “...