01/04 - NGÀY GIỖ TRỊNH CÔNG SƠN
Có khi là một chút tình để lại, lúc khác lại là tiếng tơ lòng buông xõa giữa trời không, những tình khúc Trịnh Công Sơn nhẹ vang lên trong đêm khuya thanh vắng giống như tiếng gọi yêu thương nồng ấm được vọng ra từ trong một cuộc tình bất diệt. Lời bài hát là những câu chuyện tình tự kể với những giai điệu réo rắc mênh mang khiến người ta lạc vào một thuở đã xa, nơi có những ngày nắng hồng, có những đêm mưa buồn đã lặng lẽ trôi qua cùng dòng thời gian đang dần tàn phai. Người ta cảm thấy tâm hồn mình đang bồng bềnh trôi trên dòng ngày tháng xa xăm, trở về lại một quãng đời nào đó đầy mộng mị nhớ nhung. Có khi là một chút tiếc nuối vu vơ vì cánh thư dang dở năm xưa, có khi bỗng quạnh quẽ vì chưa nói trọn một lời thương. Tuy vậy, những nốt nhạc luôn là điệu ru em êm ả. Tình vẫn đong đầy, dáng xưa vẫn yêu kiều, vẫn còn mãi đợi chờ: Tình ngỡ đã phôi pha nhưng tình vẫn còn đầy Người ngỡ đã đi xa nhưng người vẫn quanh đây. Vào lúc đang độ xuân thì, tiếng ru à ơi được vang lên tron...