MÀU CỦA TẾT
Ánh trăng đang mờ dần trên nền trời đêm để nhường chỗ cho sắc màu ngày tết. Giữa hai lần tết, dương lịch và âm lịch, là khoảng trống của thời gian. Bắt đầu một việc gì cũng dở mà kết thúc một phần việc cũng không xong. Vừa hối hả vừa chờ đợi, cứ như chỉ còn mỗi một việc phải làm là ngóng trông ngày tháng qua mau. Ngày xưa, trong những ngày giáp tết, muôn vạn sắc màu đã vương ra khắp lối ngõ. Tiếng nổ giòn tan làm xác pháo rơi rụng tả tơi, nhuộm một màu đỏ thắm khắp hè phố, báo hiệu ngày xuân đã cận kề. Nhà nhà, nhất là trong các con hẻm nhỏ, mọi người quây quần bên bếp lửa hồng, chuẩn bị các tàu lá chuối xanh mượt để gói những đòn bánh tét cùng các loại thực phẩm khác dành cho những ngày tết như thịt kho tàu, dưa hành, củ kiệu,… Hoạt cảnh này được gói gọn trong một câu ca dao: Thịt mỡ, dưa hành, câu đối đỏ Cây nêu, tràng pháo, bánh chưng xanh. Đến sau này, khoảng lặng của những ngày giáp tết đã trở nên lãng mạn hơn và đi vào thi ca cùng mấy vần thơ của Mường Mán: Tháng chạp về rồi bé ...