ĐÊM SÀI GÒN
Đêm nay, Sài Gòn dịu mát. Gió đẩy đưa, mang nỗi niềm viễn xứ. Mưa hạt nhỏ, long lanh dưới ánh đèn đêm. Giữa bóng tối bao la, hãy mơ về những ngày nắng dịu. Từ trong ngõ vắng đìu hiu, bỗng vang lên một khúc nhạc buồn.
Đêm nay, dòng đời trôi chậm nên ngày chưa đến. Đêm chưa qua nên ấp ủ mộng thường. Đêm thanh bình. Đêm mơ hoa thắm. Đêm e ấp hương xưa.
Đêm nay, nghe lại một tiếng đàn. Tiếng guitar nhẹ nhàng lướt qua màn đêm. Có khi vút cao đến mây trời, có khi chùng xuống một cung trầm, đượm nỗi buồn khôn khuây.
Đời người, là chiếc thuyền nan, lênh đênh giữa dòng, trôi về miền viễn xứ xa xôi.
Đêm nay, dòng đời trôi chậm nên ngày chưa đến. Đêm chưa qua nên ấp ủ mộng thường. Đêm thanh bình. Đêm mơ hoa thắm. Đêm e ấp hương xưa.
Đêm nay, nghe lại một tiếng đàn. Tiếng guitar nhẹ nhàng lướt qua màn đêm. Có khi vút cao đến mây trời, có khi chùng xuống một cung trầm, đượm nỗi buồn khôn khuây.
Đời người, là chiếc thuyền nan, lênh đênh giữa dòng, trôi về miền viễn xứ xa xôi.
Nhận xét
Đăng nhận xét