THÁNG BA

Một vài đêm mưa nhẹ vào giữa tiết tháng ba, giống như “tuyết trên đỉnh Kilimanjaro” nơi miền xích đạo chói chang từ châu Phi xa xôi của Hemingway, không làm dịu được cái nóng Sài Gòn khi đang bước vào mùa khô.

Tháng ba, trời dần oi ả. Vài làn gió nhẹ dịu mát vẫn còn thổi ngang qua, khẽ rung chiếc lá trên cành, như cố kéo dài thêm một đêm xuân. Tháng ba, những ngày nóng bỏng kéo về như lốc cuốn. Bầu trời vần vũ trên cao để nắng và gió ôm ấp lấy nhau. Tháng ba quấn quýt một duyên tình.

Đi qua hết tháng ba là bước qua một nhịp cầu, thời tiết chuyển từ nơi se lạnh vào những ngày nóng bỏng mùa hè. Tháng ba mở đầu một mùa mới như được tái sinh sau một vòng luân hồi tạo hóa. Kiếp con người có được tái sinh?

Cuộc đời con người đã mấy lần bước qua nhịp cầu này. Những nhịp cầu đã bước qua đều để lại trong cõi con người những cảm xúc khác nhau. Nhịp cầu chỉ có một chiều đi tới cũng giống như thời gian không thể quay về. Giận hờn và yêu thương đều gởi lại phía bên kia chiếc cầu để trở thành dĩ vãng như một đoạn thơ của Quang Dũng:

Tóc anh đã thành mây trắng
Mắt em dáng thời gian qua.

Dòng đời còn trôi thêm được mấy nhịp cầu?

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

NHỮNG CON ĐƯỜNG THỦ ĐỨC XƯA

1,618: CON SỐ HUYỀN DIỆU

27/01 – NGÀY GIỖ PHẠM DUY

THỦ ĐỨC VÀ TRƯỜNG SƯ PHẠM KỸ THUẬT - NHỮNG NGÀY XƯA

MỘT THOÁNG NHA TRANG

CON NGƯỜI SINH RA ĐỂ SỐNG – CHỨ KHÔNG PHẢI CHUẨN BỊ SỐNG

NẮNG THÁNG TƯ

SÀI GÒN – KHI CHIỀU ĐÃ TẮT MÀ ĐÊM CHƯA VỀ

TÙY BÚT BÊN CHÙA THIÊN MỤ

DÁNG CAO NGUYÊN