TƯỞNG NIỆM


Tôi đang nghe “Người đi xây hồ Kẻ Gỗ”, bài hát mà nhạc sĩ Nguyễn Văn Tý sáng tác vào năm 1976 theo thể loại ví dặm, nhiều luyến láy từ âm hưởng của xứ Nghệ Tĩnh, trong làn điệu dân ca Bắc bộ. Giá chi quê hương êm ả như những vần thơ được thả ngang sông của bài hát.

Hàng trăm đóa hoa tươi thắm được rải xuống thành phố Essex cùng những buổi tưởng niệm được tổ chức bởi những người xa lạ tại nước Anh xa lạ với những slogan “No human is illegal” hay “Migrants and refugees welcome here”.

Thế nhưng, những gì đã xảy ra ở Essex không thể so sánh được với nỗi kinh hoàng mà hàng trăm ngàn, thậm chí vài triệu, người Việt đã phải trải qua giữa biển khơi trong những năm 1975 – 1985. Không bao giờ có tưởng niệm và không được phép tồn tại trong ký ức con người.

“Không ai là bất hợp pháp, không ai là thù địch – Mọi người được chào đón, mọi người được trân trọng” xem ra còn quá xa vời.

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

NHỮNG CON ĐƯỜNG THỦ ĐỨC XƯA

1,618: CON SỐ HUYỀN DIỆU

27/01 – NGÀY GIỖ PHẠM DUY

THỦ ĐỨC VÀ TRƯỜNG SƯ PHẠM KỸ THUẬT - NHỮNG NGÀY XƯA

MỘT THOÁNG NHA TRANG

CON NGƯỜI SINH RA ĐỂ SỐNG – CHỨ KHÔNG PHẢI CHUẨN BỊ SỐNG

NẮNG THÁNG TƯ

SÀI GÒN – KHI CHIỀU ĐÃ TẮT MÀ ĐÊM CHƯA VỀ

TÙY BÚT BÊN CHÙA THIÊN MỤ

DÁNG CAO NGUYÊN