NHỮNG NGÀY CUỐI NĂM


Thế là năm 2017 chỉ còn lại vài ngày, cũng giống như một kiếp con người, còn đếm được mấy mùa xuân. Những ngày cuối năm trời bỗng nổi cơn giông tố. Bản tin dự báo khí tượng cứ như trò chơi xúc xắc: “Nếu tâm bão không đổ bộ vào Bạc Liêu thì sẽ nằm ngoài vùng biển Cà Mau. Nếu bão không suy yếu thì sẽ tiếp tục hướng về phía tây để vào vịnh Thái Lan,…”. Những cơn bão thật khó đoán vì tính khí thất thường, dù các máy tính phải chạy biết bao chương trình mô phỏng. Thế nên, hơn 50 năm trước, các cơn bão đều mang tên phụ nữ đó sao!

Những ngày cuối năm, tiết trời mát dịu. Đêm Sài Gòn se lạnh vì làn gió thoảng vu vơ. Ngày và đêm trôi qua đưa năm 2017 về miền dĩ vãng.

Có những nguyện ước viên thành lẫn những chờ đợi còn mãi phía xa xăm, 2017 khép lại mà chưa tìm được điều kỳ diệu. Một chút luyến tiếc vì một năm trôi qua chưa trọn như cứ phải bôi bôi xóa xóa một bức tranh dang dở. Bước đi trên đường đời nhiều gian khó, rồi bỗng nhận ra rằng nỗi nhọc nhằn bám đuổi vào cả tương lai.

Như đợt sóng xô bờ trào dâng, nguyện ước làm bừng lên hy vọng. 2018 sẽ đến sau vài hôm nữa. Chờ đợi điều kỳ diệu cho năm mới cũng giống như người nghệ sĩ đang đợi một nốt nhạc vút cao bay bổng vào khoảng trời không…

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

NHỮNG CON ĐƯỜNG THỦ ĐỨC XƯA

1,618: CON SỐ HUYỀN DIỆU

27/01 – NGÀY GIỖ PHẠM DUY

THỦ ĐỨC VÀ TRƯỜNG SƯ PHẠM KỸ THUẬT - NHỮNG NGÀY XƯA

MỘT THOÁNG NHA TRANG

CON NGƯỜI SINH RA ĐỂ SỐNG – CHỨ KHÔNG PHẢI CHUẨN BỊ SỐNG

NẮNG THÁNG TƯ

SÀI GÒN – KHI CHIỀU ĐÃ TẮT MÀ ĐÊM CHƯA VỀ

TÙY BÚT BÊN CHÙA THIÊN MỤ

DÁNG CAO NGUYÊN