CHO NGƯỜI VỀ VỚI BIỂN


Một tiếng súng vang lên xé tan màn đêm tĩnh mịch và mọi ước mơ cho mai sau đành chìm dần vào lòng biển sâu.

Có những người sinh ra từ biển và cuối cùng đã về với lòng biển khơi.

Cuộc mưu sinh tại các xóm chài nơi miền gió cát bao đời vẫn lam lũ theo những con nước triều lên xuống mặc cho các thành phố ven biển đã đổi thay hoàn toàn. Người ngư dân trông chờ nguồn sống từ biển và cũng có lẽ là nguồn hy vọng và cả ước mơ đổi đời.

Nhìn từ khung cửa sổ trên các chuyến bay đêm, biển – đất – trời giao hòa nhau cùng một màu đen sâu thẳm, bất chợt đây đó là những đốm sáng le lói từ những chiếc thuyền chài giữa màn đêm mênh mông. Phận người sao quá đỗi mong manh giữa cái muôn trùng vô thủy vô chung! Vui sướng biết bao khi sóng biển hiền hòa vỗ nhè nhẹ vào mạn thuyền và mỗi khi biển nổi cơn cuồng nộ thì cuộc đời cũng lắm gian nan.

Biển đã cho họ nguồn sống và cũng lấy lại mọi thứ. Đã bao lâu rồi ước mơ đổi đời vẫn chưa thể thực hiện được và dân xóm chài vẫn cứ như những thân phận lênh đênh, lạc lõng tựa đám lục bình trôi.

Biển hôm nay lại quằn đau thêm những mất mát tan thương từ họng súng. Biển đã không còn thanh bình và người ngư dân đang cảm thấy đơn độc trên chính vùng biển của mình. Một tiếng súng vang lên xé tan màn đêm tĩnh mịch và mọi ước mơ cho mai sau đành chìm dần vào lòng biển sâu.

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

NHỮNG CON ĐƯỜNG THỦ ĐỨC XƯA

1,618: CON SỐ HUYỀN DIỆU

27/01 – NGÀY GIỖ PHẠM DUY

THỦ ĐỨC VÀ TRƯỜNG SƯ PHẠM KỸ THUẬT - NHỮNG NGÀY XƯA

MỘT THOÁNG NHA TRANG

CON NGƯỜI SINH RA ĐỂ SỐNG – CHỨ KHÔNG PHẢI CHUẨN BỊ SỐNG

NẮNG THÁNG TƯ

SÀI GÒN – KHI CHIỀU ĐÃ TẮT MÀ ĐÊM CHƯA VỀ

TÙY BÚT BÊN CHÙA THIÊN MỤ

DÁNG CAO NGUYÊN