TỪ RU EM ĐẾN RU TÌNH


Nốt nhạc trở nên sâu lắng, thổn thức, chiêm nghiệm về nơi quê nhà không còn xa lắm mà đôi khi khiến lòng người bất chợt bâng khuâng chỉ vì một cánh hoa héo hon rơi rụng bên đường.

Ngồi một mình trong đêm vắng nghe những tình khúc Trịnh Công Sơn mà cứ ngỡ như ta chưa từng một lần biết đến yêu thương. Tiếng nhạc như lời nỉ non cứ âm thầm đưa người về đến một thuở đã xa, nơi có những ngày nắng hồng, có những đêm mưa buồn đã lặng lẽ trôi qua cùng dòng thời gian đang dần tàn phai.

Lời nhạc tưởng chừng hòa quyện vào một quãng đời nào đó với những mộng mị nhớ nhung, gợi nhớ những hoài niệm xa xưa khiến ta cảm thấy như có một chút tiếc nuối vì chưa nói trọn những lời thương. Tuy vậy, tình vẫn nồng, dáng xưa vẫn yêu kiều, hình bóng người thấp thoáng đâu đây.

Tình ngỡ đã phôi pha nhưng tình vẫn còn đầy
Người ngỡ đã đi xa nhưng người vẫn quanh đây.

Vào lúc đang độ xuân thì, tiếng ru à ơi được vang lên trong đêm như những lời yêu thương chắp cánh. Tiếng ru có khi da diết mà lại cuồng nhiệt, có khi nức nở đến não lòng, có khi bất chợt chùng xuống như cung đàn sang nhịp, có khi lại réo rắc như vừa tìm được một tia nắng mới trên nền một thứ âm thanh đôi lúc buông sầu lặng lẽ rồi bỗng vút cao lên tận mây ngàn.

Ru em ngủ những đêm khuya
Ru em ngủ tháng âm u
Ru em cùng những u mê
Ru em, ru em dù đã chia xa.

Dù đã chia xa nhưng tình vẫn đong đầy, vẫn gom tiếng đàn vào giai điệu và nhờ gió mang hộ mấy vần thơ.

Nơi em về ngày vui không em?
Nơi em về trời xanh không em?

Thời gian thấm thoát trôi qua, nhẹ nhàng như gió thoảng. Vào cái thuở “nhớ Mặt Trời đầu môi” đã dần qua đi thì những tình khúc như những lời tự tình được thả trôi theo dòng đời lúc bổng lúc trầm. Hoa khoe sắc rồi hoa úa vàng, một cánh hoa vô thường tựa nhân duyên kiếp người. Nốt nhạc trở nên sâu lắng, thổn thức, chiêm nghiệm về nơi quê nhà không còn xa lắm mà đôi khi khiến lòng người bất chợt bâng khuâng chỉ vì một cánh hoa héo hon rơi rụng bên đường. Tuy vậy, điệu ru em vẫn êm ả như ngày nào, nguyên vẹn như trang giấy mới mà vẫn rộng lượng bao dung.

Ru em, tình như lá trăm năm vẫn quay về
Môi em là đốm lửa, cuộc đời đâu biết thế
Xin em còn đâu đó, cho tôi còn tiếng ru
Ru em ngồi yên đấy, tôi tìm cuộc tình cho…

Ông đã về đến chốn quê nhà đúng 15 năm trước mà bóng dáng một tình yêu vĩnh cửu vẫn mãi mãi phảng phất quanh đây.

“Ðể lại trong cõi thiên thu hình dáng nụ cười”

Từ Ru Em đến Ru Tình, quãng đường 30 năm vẫn chung thủy một lời ru.

Ru em: http://nhacso.net/nghe-nhac/ru-em.XVBVW0tf.html
Ru tình: http://mp3.zing.vn/bai-hat/Ru-Tinh-Trinh-Vinh-Trinh/ZWZBBZU6.html

Nhận xét

  1. Ru mãi ngàn năm - Ru em từng ngón xuân nồng....

    Trả lờiXóa

Đăng nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

NHỮNG CON ĐƯỜNG THỦ ĐỨC XƯA

1,618: CON SỐ HUYỀN DIỆU

27/01 – NGÀY GIỖ PHẠM DUY

THỦ ĐỨC VÀ TRƯỜNG SƯ PHẠM KỸ THUẬT - NHỮNG NGÀY XƯA

MỘT THOÁNG NHA TRANG

CON NGƯỜI SINH RA ĐỂ SỐNG – CHỨ KHÔNG PHẢI CHUẨN BỊ SỐNG

NẮNG THÁNG TƯ

SÀI GÒN – KHI CHIỀU ĐÃ TẮT MÀ ĐÊM CHƯA VỀ

TÙY BÚT BÊN CHÙA THIÊN MỤ

DÁNG CAO NGUYÊN