ĐÊM TRUNG THU
Đêm nay, Trăng lại tròn. Vầng trăng sáng tuyệt đẹp nằm ngang qua trời đêm chiếu xuống những tia sáng huyền ảo. Ánh trăng làm say đắm lòng người khiến người ta thoáng quên đi chút ưu phiền. Một chút gợn mây lướt nhẹ qua cũng chỉ đủ làm trăng thêm lung linh. Trong khoảnh khắc trăng thơ mộng này, người ta cứ muốn kéo dài vô tận để có thể chìm vào cõi mộng mị mông lung.
Đêm nay, Trăng không e ấp. Trăng như rực sáng hơn để chứng tỏ sự hiện hữu của mình. Trăng lồ lộ như tượng nữ thần Venus hoặc như trong tranh vẽ Tố Nữ của Bích Khê (1916 – 1946):
Dáng tầm xuân uốn trong tranh Tố Nữ,
Ô tiên nương! nàng lại ngự nơi nầy?
Nàng ở mô? Xiêm áo bỏ đâu đây?
Ðến triển lãm cả tấm thân kiều diễm.
Nàng là tuyết hay da nàng tuyết điểm?
Nàng là hương hay nhan sắc lên hương?
Đêm nay, Trăng mơ màng. Ánh trăng đã vượt nghìn trùng xa thẳm để đến nơi này và mang đến tình yêu. Ánh trăng đã xua tan tăm tối của bóng đêm và hàn gắn lại những vết thương lòng. Dưới ánh trăng, người ta bất chợt thánh thiện rồi bỗng thốt lên được những lời yêu thương mà có lẽ đã trở thành tuyệt tác như mấy vần thơ của Hàn Mặc Tử (1912 – 1940):
Ai mua trăng tôi bán trăng cho
Không bán đoàn viên, ước hẹn hò...
Hay
Thuyền ai đậu bến sông trăng đó,
Có chở trăng về kịp tối nay?
Đêm nay, Trăng rực rỡ. Đã từ ngàn năm, Chú Cuội và Hằng Nga vẫn soi bóng bên nhau bất chấp mọi gian nan để giữ nét hồn nhiên cho tuổi thơ. Những món quà là bánh trung thu hay những chiếc lồng đèn,… được mang đến cho các em nghèo khó trong mùa Trung Thu góp phần làm vơi đi ít nhiều đau thương và mang đến chút ít hơi ấm tình người cho các em. Bỗng dưng, Trăng nở nụ cười đôn hậu!
Trăng sẽ lặn và ánh trăng sẽ lịm dần đi. Bão tố lại kéo đến trong cuộc sống ngày thường.
Nhận xét
Đăng nhận xét